BẢN NHÁP KIẾN NGHỊ THU HỒI GIẢI THỬỞNG NHÀ NHƯỚC CỦA NGUYỄN ĐĂNG ĐIỆP
Cái vòi nước ở bồn rửa chén, bát lại “hư bố nó mất”, rỉ nước hết sạch luôn, phải gọi thợ đến thay, vậy mà tôi vẫn phải viết ngay cái này, vì tính chất nguy hiểm của vụ việc.
Kính gởi:
-Ông Nguyễn Xuân Phúc, Chủ tịch Nước Công hoà Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam.
-Bộ Nội vụ.
-Hội đồng xét tặng Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật.
Tôi là Nhà Văn Đông La, tên thật là Nguyễn Văn Hùng, một cựu chiến binh đã tham gia Chiến dịch HCM 1975, từng là cán bộ nghiên cứu hoá dược, từng được 5 lần giải thưởng, tặng thưởng về sáng tạo KHKT, sáng tác thơ và lý luận phê bình, trong đó có giải thưởng, 2013, của cơ quan lớn nhất về Văn học Nghệ thuật là Liên hiệp các Hội Văn học Nghệ thuật VN.
Tôi kiến nghị Chủ tịch nước, Bộ Nội vụ và các bộ ngành liên quan, Hội đồng xét tặng giải thưởng cấp Nhà nước, xem xét thu hồi Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật đối với trường hợp Nguyễn Đăng Điệp vì phẩm chất đạo đức, trình độ, và tài năng của ông Điệp là không xứng đáng.
Cụ thể, ông Nguyễn Đăng Điệp đã có sai phạm rất lớn khi làm giám khảo cho Luận văn thạc sĩ của cô Đỗ Thị Thoan (Nhã Thuyên) điểm 10, một luận văn đã bị thu hồi do phản ứng của các chuyên gia và dư luận; Nguyễn Đăng Điệp cũng có quan điểm văn chương sai trái, phản thẩm mỹ, phản đạo lý, phản nhân tính, trong đó rõ nhất là ca ngợi văn của Nhà Văn Nguyễn Huy Thiệp; và những ngày hôm nay dư luận đang nổi sóng, bất bình khi những tác phẩm của Nguyễn Đăng Điệp được xét tặng Giải thưởng Nhà nước có sự đạo văn.
Tôi xin trình bầy cụ thể như sau:
1-Về Luận văn thạc sĩ của Nhã Thuyên:
Trường ĐH Sư phạm HN đã kết hợp với cán bộ của Trường ĐH Văn hoá, Viện Văn học Việt Nam và Hội Nhà văn Hà Nội, đã tổ chức thực hiện một “Công trình nghiên cứu” ca ngợi, tôn vinh thơ của nhóm Mở Miệng. “Công trình đó” chính là luận văn thạc sĩ của cô Nhã Thuyên tên thật là Đỗ Thị Thoan với tên đề tài là ¨Vị trí kẻ bên lề: Thực hành thơ của nhóm Mở miệng từ góc nhìn văn hóa¨, với giáo viên hướng dẫn PGS.TS Nguyễn Thị Bình, và luận văn đã được một “Hội đồng giám khảo”, trong đó có Viện trưởng Viện Văn Học Việt Nam Nguyễn Đăng Điệp, cho điểm 10! Việc này đã bị dư luận phản đối dữ dội, Trường ĐH Sư phạm HN buộc phải thu hồi cái luận văn. Tôi đã ví: “Luận văn Nhã Thuyên giống như "một củ đậu" ném vào “đầu” nền giáo dục Việt Nam.
Dư luận đã phản đối dữ dội bởi thơ của nhóm Mở Miệng chính là một loại thơ coi cái bẩn thỉu, tục tĩu là cái đẹp; sự du côn, lưu manh là cái hay; sự nhạo báng, diễu cợt tất cả những gì cao quý thiêng liêng là cái sâu sắc; và công khai thể hiện tư tưởng quấy rối, chống phá, phản động, để lật đổ chế độ.
Trong luận văn, Nhã Thuyên đã công khai tư tưởng phản động về chính trị khi xuyên tạc bản chất của Chủ nghĩa Mác, đã công khai ủng hộ “những kẻ phản đảng” khi viết: “Mở Miệng, sinh ra … để bị/được gánh vác thêm vai trò của “những kẻ phản đảng””; “Việc Nguyễn Huy Thiệp nhét cứt vào miệng kẻ sĩ Bắc Hà để hạ bệ thần tượng hoàn toàn khác việc Mở Miệng đưa chuyện cứt đái ra nói công khai… Mở Miệng… thể hiện sự phản kháng bằng nhận thức rộng rãi hơn... Họ văng tục và nói về cứt đái nhưng muốn lật đổ hơn là xây dựng… vì niềm tin vào sự thật cũng không còn”; “Mở Miệng, sinh ra trong bối cảnh “thống nhất đất nước” đã tiếp thu cả hai nguồn nổi loạn ấy, để bị/được gánh vác thêm vai trò của “những kẻ phản đảng””. Nhã Thuyên cũng đã ca ngợi những kẻ báng bổ Chúa và chống phá chế độ khi viết: “Mở Miệng … nơi tụ hội các anh em giang hồ… những kẻ sẵn sàng “đái vào Chúa”… phản kháng về chính trị, chống đối chính quyền”. Nhã Thuyên đã cho nhà thơ “có tài” là như sau: “các nhà thơ Mở Miệng … hé lộ phẩm chất của những kẻ có tài” khi viết: “Tôi kêu đòi chữ nghĩa/ Tôi tổ chức chiến tranh/ Tôi nam mô vị chúa trời”/ “Tôi cải tạo âm hộ””. Giải thích sự văng tục trong thơ của Nhóm Mở Miệng, Nhã Thuyên viết: “Liên quan đến chính trị khi nó văng tục để chửi, để căm uất, … là cách nhổ vào ngôn ngữ tuyên huấn giả trá”.
Nhã Thuyên thật mất dạy khi viết về lịch sử:
“… chỉ cần gỡ bỏ những tấm áo đạo đức thần thánh đang choàng lên lịch sử, chúng ta có thể vạch mặt sự gian xảo của nó, tội lỗi của nó, các nhà thơ Mở Miệng đã … phản ứng với quá khứ với một thái độ hủy diệt và lật đổ trong sự nhạo báng”. Chưa hết, Nhã Thuyên còn láo xược khi ca ngợi Nhóm Mở Miệng liều mạng làm thơ diễu nhại cả tác phẩm của Bác Hồ.
Và rồi Nhã Thuyên đã điên cuồng kêu gọi “đập phá triệt để” như sau:
“Cái đập ngăn khủng khiếp không chỉ là vấn đề ngôn ngữ và tìm tòi ý hướng thể loại, thơ ca, nhập lưu với hiện đại mà là cả một đập ngăn về ý thức hệ, tư tưởng, chính trị. Sau Mở Miệng, người ta mới thấy thơ Việt cần một sự đập phá triệt để, một cuộc đập phá dữ dội, chấp nhận trả giá. Những người này không vị tương lai, mà họ trở thành kẻ dọn đường cho tương lai”.
Nhã Thuyên (Đỗ Thị Thoan) đã không giấu giếm ý đồ làm tiền khi làm cái luận văn bẩn thỉu và độc hại như trên: “Tôi apply grant (có mối quan tâm lớn) của ANA, một quỹ tài trợ nghệ thuật độc lập ở châu Á… Thời điểm đó, ở VN, hầu như chỉ có các nghệ sĩ visual art (nghệ thuật thị giác) apply các tài trợ nghệ thuật, và tôi muốn thử tìm các cơ hội tài trợ cho văn chương”.
Còn nhóm Mở Miệng đã làm loại thơ như vậy do đã dựa trên lý thuyết Hậu hiện đại. Muốn dùng “bên lề” để chống lại “trung tâm”, tức là dùng tư tưởng vô chính phủ chống lại nhà nước. Chính vì thế họ đã được lực lượng chống phá nhà nước tung hô.
Bùi Chát, thành viên chủ chốt của nhóm Mở Miệng, không chỉ làm thơ chống đối, còn nhiệt tình tham gia những phong trào quấy rối, những mong đất nước mau loạn ly, lộn tùng phèo, như Bùi Chát có trong danh sách BAN VẬN ĐỘNG THÀNH LẬP VĂN ĐOÀN ĐỘC LẬP VN mà Nguyên Ngọc là “Trưởng ban”. Người đứng thứ 2, ngay sau Nguyên Ngọc, là Bùi Chát.
Việc cho Luận văn của Nhã Thuyên (Đỗ Thị Thoan) điểm 10 đã thể hiện toàn bộ quan điểm chính trị tư tưởng, tư cách đạo đức, trình độ và tài năng văn chương của Nguyễn Đăng Điệp, Nhà Văn, PGS, đương kim Viện trưởng Viện Văn học. Một người không chấm nổi một cái luận văn, sao làm tròn được cái trọng trách Viện trưởng Viện Văn Học?
2-Về NGUYỄN HUY THIỆP:
Một “công trình nghiên cứu” gần đây của Nguyễn Đăng Điệp “Những cú hích lịch sử-văn hoá và sự phát triển của Văn học Việt Nam đương đại” đăng trên Tạp chí NGHIÊN CỨU VĂN HỌC Số 9 -2021 cũng thể hiện rõ nhân cách và tài năng của Nguyễn Đăng Điệp. Nguyễn Đăng Điệp đã viết, văn chương VN đã theo tinh thần đổi mới, cần phải “nhìn thẳng sự thật” và “nói thẳng sự thật”, và đưa ra một số nhà văn tiêu biểu, trong đó nổi bật nhất là Nguyễn Huy Thiệp.
Viết vậy, Nguyễn Đăng Điệp lại bu theo dàn đồng ca của những Phạm Xuân Nguyên, Nguyễn Quang Thiều, Lại Nguyên Ân, v.v… nhai lại những tư tưởng đổi mới văn chương sai trái của Nguyên Ngọc đã nhả ra từ mấy chục năm về trước, trong đó có ca ngợi Nguyễn Huy Thiệp.
Theo Trần Đăng Khoa (Văn nghệ quân đội số 596 tháng 4/2004), trong một lần sang Thụy Điển, Nguyễn Huy Thiệp đã tuyên bố trước phóng viên: “Thế hệ tôi nôn mửa vào cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc”. Khi Nguyên Ngọc làm TBT Báo Văn nghệ, diễn đàn trung tâm của Văn chương VN, đã cho đăng một loạt truyện ngắn của Nguyễn Huy Thiệp mà truyện "Phẩm tiết" chính là một trong những yếu tố khiến Trần Độ bị kỷ luật! Trong truyện này (bản gốc) Nguyễn Huy Thiệp đã bôi đen hình ảnh Vua Quang Trung, cho “Nguyễn Ánh mới là nòi vương giả, và dùng tài văn “nhét c. vào mồm thằng Khải tài như cái đấu” mà dám chê tiệc của vua nhạt và “xẻo d. thằng Thi” xem có còn dê được không? Chính Trần Độ cũng phải thừa nhận Nguyễn Huy Thiệp “có thể chưa hay, chưa giỏi trong việc xây dựng nhân vật văn học lấy nguyên mẫu từ một anh hùng dân tộc, vua Quang Trung” và “có sự bất bình của một số người đọc đối với truyện ngắn Phẩm Tiết, nhà văn cần rút kinh nghiệm về trường hợp này… anh Thiệp thực có ý định nêu tên để chửi rủa vài người nào đó, thì đó là ý định xấu, có hại”.
Nhà văn Hồ Phương cho Nguyễn Huy Thiệp có “cái nhìn xã hội thiên về đen tối” (Đi tìm Nguyễn Huy Thiệp, tr.452). Đỗ Văn Khang: “Đặc biệt cái tâm (của Thiệp) mà không sáng thì không thể làm văn được” (tr.242). Mai Ngữ cho Nguyễn Huy Thiệp: “đã lăng nhục cha ông, tổ tiên mình” (tr.426). Tạ ngọc Liễn với con mắt của nhà sử học có những phản bác cụ thể hơn: “Việt Nam nếu đích thực là một nước nhược tiểu… thì con cháu làm gì có được một giang sơn như ngày nay”; “Nước ta nhỏ… mà không yếu. Những cuộc phá Tống, Bình Nguyên, đuổi Minh, đánh Thanh… chẳng lẽ chưa đủ… là một xứ sở mạnh mẽ sao?”; “càng kỳ quặc hơn khi cho rằng văn hóa Việt Nam (mà biểu tượng là Nguyễn Du) chỉ là đứa con hoang của nền văn minh Trung Hoa cưỡng hiếp đẻ ra. Tôi không nghĩ tác giả luận điểm này là người mắc bệnh tâm thần nhưng đó không phải là sự suy tưởng của một đầu óc lành mạnh” (tr.173).
Cụ thể, “Tướng về hưu”, truyện ngắn tiêu biểu nhất đã được tung hô sai trái của Nguyễn Huy Thiệp, đã cho rằng cái thời thực dụng, mất nhân tính của “ông con” đã chiến thắng cái thời sống vì lý tưởng, vì đạo lý của “ông bố” tướng về hưu. Những người lính khi hoàn thành nhiệm vụ trở về đã không có đất sống trong chính ngôi nhà của mình! Ông Tướng lại phải quay lại với chiến tranh, lại ra biên giới, và bị hy sinh ở đó. Nguyễn Huy Thiệp đã viết sai sự thật. Những cựu chiến binh khi về hưu, họ vẫn là chỗ dựa tinh thần và tình cảm cho con cháu, vẫn đóng góp trí tuệ, kinh nghiệm của mình cho sự ổn định và phát triển của xã hội. Ngoài ý kiến của các nhà văn, nhà sử học, còn có ý kiến của các độc giả là các tướng lĩnh sau khi xem phim Tướng về hưu: “Thật là thảm hại, thật là xấu hổ, thật là đau lòng”, “Phải chăng một ông tướng nhân đức như thế mà đành thất bại thảm hại trước sự tha hóa của con người” (Đi tìm Nguyễn Huy Thiệp, tr.39)…
Như vậy, văn của Nguyễn Huy Thiệp đã chứng tỏ ông Viện trưởng Viện Văn học VN Nguyễn Đăng Điệp viết ngược khi cho Nguyễn Huy Thiệp là điển hình theo tinh thần đổi mới: “viết thẳng sự thật”!
Là Viện trưởng Viện Văn học mà Nguyễn Đăng Điệp hoàn toàn không nhận ra những sai trái tày trời. phản thẩm mỹ, phản đạo lý, và phản nhân tính của văn Nguyễn Huy Thiệp.
Về chính trị, Nguyễn Huy Thiệp viết: “Chính trị rặt trò mờ ám bỉ ổi”; về văn chương: “Văn chương là thứ bỉ ổi bậc nhất”. Trong truyện ngắn “Tướng về hưu” có chi tiết cho việc BS phụ sản mang xác thai nhi về nấu cho chó, cho lợn ăn là “chẳng quan trọng gì”. Nguyễn Huy Thiệp viết về người nông dân: “Chẳng có khuôn mặt nào đáng là mặt người. Mặt nào trông cũng thú vật, đầy nhục cảm, không đểu cáng, dối trá thì cũng nhăn nhúm đau khổ”; tả đàn ông: “Lão già bị liệt, hai chân teo lại, lông chân như lông lợn”, “Tôi rùng mình vì trông thấy khuôn mặt ông ta: mặt đen và tái như da ở bìu dái, lông mày rậm, răng vẩu mà vàng như răng chó”; viết về phụ nữ: “Đàn bà không có thơ đâu… Thơ phải cao cả. Mỗi tháng các bà hành kinh một lần thì cao cả gì”; về chuyện loạn luân, chuyện bố chồng bắc ghế nhìn trộm cô con dâu tắm, Nguyễn Huy Thiệp biện minh: “Đàn ông chẳng nên xấu hổ vì có con b.”.
***
Là một Viện trưởng Viện Văn học, Nguyễn Đăng Điệp không có khả năng chỉ ra được vài nét thôi về diện mạo thật, diện mạo đúng đắn của văn chương đương đại VN, càng không chỉ ra được những vấn đề đúng, sai, cao thấp của các tác giả, tác phẩm, cũng không thấy cái sai trái, cái tai hoạ khi văn chương ở ta ảnh hưởng Hậu hiện đại một cách sai trái, nguy hiểm. Sự bất tài về nghiên cứu văn chương, và với những quan điểm sai trái về chính trị tư tưởng, Nguyễn Đăng Điệp đã không làm tròn nhiệm vụ của một Viện trưởng Viện Văn học VN, tệ hơn nữa Nguyễn Đăng Điệp, với cương vị Viện trưởng Viện VH, thực sự đã có tội khi đã viết, đã làm những điều sai trái (như vụ Luận văn Nhã Thuyên, chuyện ca ngợi Nguyễn Huy Thiệp), đã góp phần để xẩy ra cái tình trạng loạn chuẩn mực giá trị, lộn ngược các chuẩn mực giá trị của văn chương, để cho cái phản động, cái bẩn thỉu, cái ô trọc, cái tục tĩu, cái xấu xa, cái ác độc, nói chung là phản văn chương, phản văn hoá lên ngôi.
Nguyễn Đăng Điệp, Viện trưởng Viện Văn học, người mới được Nguyễn Quang Thiều chọn làm Chủ tịch Hội đồng Lý luận Phê bình HNV VN, và bây giờ dư luận lại đang nổi sóng khi các tác phẩm đạo văn của Nguyễn Đăng Điệp, đã được xét và chuẩn bị công bố, được trao Giải thưởng Nhà nước. Theo như “tiêu chuẩn” trong lời của TBT Nguyễn Phú Trọng thì Nguyễn Đăng Điệp là một phần tử điển hình tham nhũng chính trị tư tưởng, tham nhũng danh tiếng!
3- CHUYỆN NGUYỄN ĐĂNG ĐIỆP ĐẠO VĂN (còn tiếp)