THƠ TÌNH 4 CÂU CỦA ĐÔNG LA
Cháu ngoại về nhà nó rồi, vắng vắng, buồn buồn. Sáng chủ nhật đung đưa trên cái võng ở tầng trệt chẳng biết làm gì. Chửi mắng thiên hạ ngu dốt, lưu manh mãi cũng mỏi mồm, vì chúng đông quá. Tự dưng lại thấy thương mấy bài thơ của mình, vì để sáng tác ra chúng không dễ, lại càng khó hơn nữa khi chúng được khen bởi những nhà thơ tầm cỡ như Anh Thơ, Chế Lan Viên, Hải Như, Hoài Anh, Văn Lê, …, kể cả ông Hữu Thỉnh (theo thằng Thiều) và cả chính thằng Thiều nữa. Được vậy rồi mà chẳng để làm gì cả khi đám bất tài, thất đức như đám thằng Thiều lên nắm quyền, làm đảo lộn các chuẩn mực, để cái phản đạo lý, phản thẩm mỹ lên ngôi.
Hôm nay tôi sẽ đăng mấy bài thơ tình 4 câu chơi. Để sáng tác hay thì cái gì cũng khó, nhưng làm thơ 4 câu khó ở chỗ chỉ có 4 câu thôi mà làm người đọc thích được thì bút lực phải rất cao cường. Tôi tin mấy bài thơ dưới đây tài năng cỡ thần đồng Trần Đăng Khoa và đương kim Chủ tịch Hội Nhà Văn VN Nguyễn Quang Thiều có cho ăn kẹo cũng đếch làm được.
Mấy bài dưới đây, có bài tôi làm từ khi chưa có vợ và cũng có bài tôi viết về bà xã mình.
25-12-2022
ĐÔNG LA
MẦM YÊU
Tưởng đã hóa củi mục nơi góc vườn lạnh cóng
Bỗng đến bất ngờ giữa một sáng tinh khôi
Em là nắng, là mưa hay tiết xuân ấm áp?
Để mầm yêu lại cựa quậy sinh sôi!
NGẤM VÀO NHAU
Đêm buông màn cho ta nằm nghỉ
Cỏ mát mềm trải nệm dưới chân đê
Ta hãy ngấm vào nhau như mưa trên biển cát
Như tự ngàn xưa và mãi mãi ngàn sau
TRỐNG VẮNG
Anh đã định vui vào buổi chiều nay
Lại bất chợt về lất phất heo may
Lại bất chợt mưa ướt niềm vui từng giọt
Em đang ở nơi nào em có hay?
KHOẢNG CÁCH (I)
Em núp phía sau lưng mùa xuân
Cười khúc khích
Anh đứng chôn chân bất lực
Trước mặt vô cùng biển lạnh mùa đông.
KHOẢNG CÁCH (II)
Như là gặp em ở mãi trong mơ
Ơi cô gái xinh đẹp và xa lạ
Em sát bên mà xa xôi quá
Ta như đôi bờ giữa là biển vô tư
KHOẢNG CÁCH (III)
Anh xa em gần nửa vòng trái đất
Nỗi nhớ cũng cong theo dáng Địa cầu
Lúc anh thức là khi em ngủ
Có bao giờ nhớ và nhớ trùng nhau?
Leningat 1990
CÔ ĐƠN
Ngày đầu năm lòng chợt thấy rỗng không
Em bỏ đi đâu trong ba ngày Tết?
Anh như con thuyền lênh đênh sóng nước
Nghiêng bên nào cũng chạm phải cô đơn!
1995