Thứ Năm, 19 tháng 1, 2023

NHÀ VĂN ĐÔNG LA LẦN ĐẦU CHỨNG KIẾN KHẢ NĂNG SIÊU PHÀM CỦA CÔ VŨ THỊ HOÀ

 NHÀ VĂN ĐÔNG LA LẦN ĐẦU CHỨNG KIẾN KHẢ NĂNG SIÊU PHÀM CỦA CÔ VŨ THỊ HOÀ

Dưới bài tôi vừa đăng, tôi có nhắc lại chuyện Tướng Nguyễn Ngọc Doanh nhờ cô Vũ Thị Hoà tìm giúp hài cốt các liệt sĩ hy sinh trong trận Cần Lê (Tống Lê Chân) Tây Ninh. Có một bạn độc giả là Nguyệt Anh tự giới thiệu làm công tác tiếp dân, của Cục Chính sách/TCCT nhiều năm, đã “chứng kiến và đọc tài liệu khoa học”, “được nghe thán oan của nhiều gia đình liệt sĩ về tìm mộ bằng phương pháp ngoại cảm. Vì thế, tôi không ủng hộ ngoại cảm và chưa bao giờ coi những người đó chân chính”.
Tôi đã trả lời: “Nguyệt Anh, phải căn cứ vào từng vụ việc cụ thể, phải lấy thực tế là tiêu chuẩn cao nhất, bạn không tự mình nghiên cứu, tìm hiểu, chỉ nghe theo dư luận mà kết luận là sai rồi!”; “tiếp dân thì o phải là nghiên cứu, đúng là bạn chưa hiểu, chỉ chạy theo dư luận hoặc theo định hướng dư luận; bạn hãy tìm hiểu một vụ tìm hài cốt TBT Hà Huy Tập thôi, nếu bạn vẫn giữ nguyên quan điểm thì nhận thức lý tính của bạn có vấn đề”; “ngoại cảm cũng như mọi lĩnh vực đều có sai, ngay Bộ Chính trị cũng có người sai mà, cái chính giữa tôi và bạn đang bàn khả năng ngoại cảm có o và có những vụ tìm HCLS bằng ngoại cảm đúng o?”; “từ đó cần hiểu cái chuyện là có ngoại cảm hay o, nếu có thì tổ chức sử dụng như thế nào, còn chính những người có trách nhiệm có quan điểm như bạn đã để tình trạng đúng sai lẫn lộn xảy ra, bao khả năng đặc biệt o được trọng dụng, khiến bao HCLS thất lạc o tìm được. Đó cũng là tội ác đấy!”
Quả thực sự dốt nát của những người có trách nhiệm đã khiến họ gây ra tội ác mà họ vẫn tưởng mình lương thiện. Họ quá dốt nát vì chỉ tin vào cái nhìn thiển cận của mình mà không tìm hiểu thực tế để nhận ra sự thật. Đạo Phật gọi đó là vô minh.
***
Tướng Nguyễn Ngọc Doanh, giám đốc một trung tâm tìm kiếm HCLS thuộc Hội Cựu Chiến binh VN, biết tin đã tìm cách gặp cô Hòa để nhờ tìm các LS ở trận Cần Lê. Từ thông tin của cô Hoà, ông đã kiểm chứng với nhân chứng sống là Đại tá Nguyễn Sĩ Động, nguyên Tham mưu trưởng Trung đoàn trực tiếp đánh trận Cần Lê và CCB Nguyễn Văn Tính, lính trinh sát trung đoàn, người từng tận mắt chứng kiến xe ủi của địch ủi xác các liệt sĩ xuống hào rồi lấp đất; thông tin này cũng khớp với thông tin từ phía Mỹ, những người đã trực tiếp chôn các liệt sĩ. Từ sự trùng khớp đó, việc khai quật mới được tiến hành, được tổ chức rất chu đáo dưới sự chỉ đạo của Đại tá Lê Mậu Chương, Trưởng ban Chính sách Quân đoàn 4.
Sau khi chuyện trò rất nhiều về cô Hòa, tướng Nguyễn Ngọc Doanh nói với tôi: “đúng là mình cũng không hiểu”; “đặc biệt là người ta ngồi ở Q 12 mà lại nhìn được ở tận Tống Lê Chân, nói những sự vật nào thì đào lên đúng như thế… thế mới giỏi”! Một vị tướng từng làm phó Tư lệnh Chính trị QĐ4, không tin tâm linh, nhưng khi chứng kiến sự thật, ông đã tin cô Hoà tuyệt đối, bởi lời cô còn được khẳng định một cách khách quan khi ông về QĐ4 kiểm tra thì thấy tên trên các di vật mà cô báo trước đúng là có trong Danh sách Liệt sĩ Quân đoàn 4 hy sinh tại trận Cần Lê.
Cô Vũ Thị Hoà hiện đang bị kết án tù chung thân vì vay khoảng 50 tỷ mà đến hạn không trả. Thật đau lòng vì cô thường khuyên răn về tham-sân-si nhưng rồi chính cô lại vướng vào tham- sân- si. Những người từng theo cô giờ ai cũng sợ khiếp vía không dám nhắc đến cô. Còn tôi thì việc nào ra việc đó, dù cô có bị gì thì những khả năng siêu phàm của cô mà tôi và nhiều người tận mắt chứng kiến vẫn là sự thật, và việc cô giúp tìm được nhiều HCLS vẫn mãi là việc làm tâm đức mà nhiều gia đình phải chịu ơn cô. Với tâm linh thì có chuyện Đạo lại trái với Đời. Điển hình là chuyện Chúa Giê-su thực tế đã bị đồng bào Do Thái của mình tố với quân La Mã khép tội tử hình, đã bị đóng đinh trên Thập Giá, nhưng bây giờ đang có hàng tỷ người theo Đạo thờ ngài.
Hôm nay là 28 tết, nhớ lại chuyện lần đầu tôi trực tiếp chứng kiến khả năng đặc biệt của cô Hoà là đúng vào ngày 29 tết cách đây 9 năm. Đó là chuyện một gia đình ở Hóc Môn nhờ cô đào tung nền một phòng ngủ, lấy bộ hài cốt chỉ còn đất nhưng có một di vật chứng tỏ lời cô Hoà là đúng.
Xin đăng lại bài này.
19-1-2023
ĐÔNG LA
Chúng tôi đã đến ngôi nhà chủ là ông Nguyễn Văn Ánh, bà vợ là Tô Thị Bắc, địa chỉ Ấp Mới 1, số nhà 25/3A, xã Tân Xuân, huyện Hóc Môn.
Bà chủ nhà kể, đầu tiên cô Hòa đi “tác phước” ngang qua nhà, đã gặp bà và nói là “gia đình tôi có nhiều chuyện rối ren lắm”. Đúng là vợ chồng thằng con bà cứ lục đục. Thằng chồng tức vợ đã đốt chiếc xe. Cô Hoà nói thằng chồng phải kiêng cữ, không được ra đường vì sẽ bị đụng xe, không nhậu nhẹt say xỉn, nếu không anh em sẽ đâm chém nhau. Vì không nghe cô sự việc đã diễn ra đúng như vậy.
Cô con gái của bà góp ý:
- Nó đi nhậu về thì thằng em thứ sáu cũng đi nhậu về cằn nhằn với vợ. Nó qua… hai anh em cứ nói qua nói lại, thằng anh mới oánh thằng em nằm một đống. Con chạy qua thì thấy nằm đó rồi. Nó mới cầm dao phay. Con nói thiệt chứ, sự thật cô Hòa cũng che chở cho chứ con dao phay này này, nếu nó bầm thế này thì chết tươi rồi, mà cứ quất sao mà nó cứ vầy không, con quỳ con lậy, kêu cô Hoà. Nó chém. Nhưng mà cứ như vầy, như vầy. Dao cứ ngang ra như thế này không à!
- Tức là cô nghĩ rằng cô Hòa phù hộ cho chứ gì, độ cho cái thằng bị chém chứ gì?
- Dạ, cứ vậy không à!
- Còn chiều nay cô Hoà nói đến đào một bộ hài cốt cũng trong nhà này phải không? Mà ở đâu?
Bà chủ nhà trả lời:
- Ở trong buồng ngủ, có hài cốt một cô gái người Tầu chết lâu rồi.
- Do có chuyện đó mà gia đình lục đục chứ gì?
- Khu này ngày xưa người Tầu buôn bán nhiều, có mộ chôn theo nhiều vàng mà đào thấy không ai dám lấy. Lấy là chết luôn nên phải chôn theo. Tôi nói chú nghe là ngày hôm qua cô Hòa nói là trong nhà tôi ngày xưa có của quý nhưng người ta lấy mất rồi. Ngày xưa có cái cây to, dưới gốc có cái nải chuối bằng vàng 17 quả và một con cóc bằng vàng.
Ông chủ nhà tham gia:
- Khu đất này xưa có cây xoài lớn. Ba tôi thấy trồng cấy không được nên mới kêu người ta cưa mần củi bán. Còn cái gốc ba tôi cho ông chú nhưng có bụi ngải ông chú sợ mới cho ông thợ mộc. Chiều tối ông thợ mộc đào lên lấy cái hũ, có cái nải chuối và con cóc bằng vàng. Nhưng ông ấy nói vào cái lúc ông ấy xài hết rồi, cứ vào thứ 7, ổng bẻ lấy một trái chuối đi trường đua cá độ.
- Cô Hòa nói đúng như vậy ông mới tin, mới sợ, hôm nay mới cho đào phòng ngủ chứ gì?
- Dạ.
***
Khoảng 4 giờ chiều cô Hòa cùng đoàn đệ tử sang. Cô vào trong căn phòng cuối cùng trong nhà nói là nơi có hài cốt. Cô nói bộ hài cốt nằm dưới sâu 2m 6. Thân tới đầu nằm chéo dưới chân tường, xuyên vào phòng bên trong là phòng ngủ của bà chủ nhà. Mộ này quá lâu rồi. Một cô gái người Tàu họ Quách chết trẻ, không còn gì, chỉ có di vật là cái dĩa cổ nhỏ mà cô đã vẽ hôm trước. Trước khi khai quật cô Hòa hỏi bà chủ nhà:
-Bà có thấy gì không?
-Tôi gặp cổ hoài chứ gì. Cổ hiện lên từ góc tường, bay qua trước mặt tôi, chọc phá tôi hoài. Cô ấy còn trẻ , mặt đẹp. Tôi không sợ, tôi cứ niệm Phật nên tôi không sợ. Hôm nay cô hỏi tôi mới dám nói chứ từ trước tới nay tôi không nói vì sợ mấy nhỏ nó sợ.
Tôi đã hạ quyết tâm, quyết tận mắt chứng kiến cuộc khai quật, suốt từ 4 giờ chiều đến 3 giờ sáng. Khi độ sâu được đo là đúng 2m6, anh con út chủ nhà nhảy xuống hố, được cô Hoà chỉ dẫn đã tìm thấy di vật là chiếc dĩa cổ nhỏ. Phải khoét hàm ếch mới lấy được nó. Nó giống y như hình cô Hòa đã vẽ phác hôm trước đó. Gần hai chục người chứng kiến mừng rỡ cứ như chiến công của chính mình vậy.
***
Tôi đã hỏi cô Hòa tại sao cô nhìn thấy được dưới đất như vậy? Cô bảo: “Nói cho anh hiểu khó quá, cô là người vô hình mà”.
Thế là cô cả đêm 29 Tết, phải thức trắng giúp người, chiều 30 Tết bay về Hà Nội, mồng 1 không xe chạy, đến tận chiều mồng 2 Tết cô mới về được tới nhà ở Yên Bái gặp chồng con.
Vậy mà còn rất nhiều người vẫn không tin khả năng đặc biệt của con người, kể cả những người có học. Chính do cái sự có học dở dở ương ương nên họ đã bị sa lầy trong vòng hiểu biết hạn hẹp đó. Mắt họ đã bị che phủ bởi chính bức tường hiểu biết chưa đến nơi đến chốn của họ, nên người ta mới bảo sự ngu dốt của kẻ có học là thế.
Chỉ ra sự ngu dốt của vài người đã khó, phải vén bức màn vô minh của cả nhân loại thì sẽ còn khó biết bao nhiêu!
5-2-2014
ĐÔNG LA