Thứ Năm, 1 tháng 11, 2018

“NỖI ĐAU CHU HẢO” CỦA CAO HUY THUẦN


ĐÔNG LA
“NỖI ĐAU CHU HẢO” CỦA CAO HUY THUẦN

Khi Chu Hảo bị đề nghị kỷ luật, Cao Huy Thuần viết bài “Nỗi đau” đăng trên Viet-studies, có đoạn:
“Anh Chu Hảo vừa bị "kỷ luật" của đảng mà anh là đảng viên. "Kỷ luật" ấy là việc nội bộ chăng? Dư luận đã trả lời: thực chất, đó là một bản án, không phải riêng gì đối với anh Chu Hảo mà đối với tất cả trí thức. Bởi vậy, ai tự thấy mình là trí thức đều cảm thấy có liên quan. Đã có những thư chung. Đã có những "kiến nghị" viết rất sắc sảo và trí thức. Tôi có thể nói thêm ở đây một nỗi đau tuy rằng ai cũng biết, cũng nói, cũng lo: nỗi đau lạc hậu về văn hóa.
Chỉ cần một chữ thôi trong bản án đủ để thấy tất cả những gì là lạc hậu. Anh Chu Hảo bị kết tội là đã "tự chuyển hóa". Có ai mà không biết: "chuyển hóa" là quy luật của tiến hóa, không chuyển hóa thì chỉ làm tôi tớ cho thế giới. Mà xã hội thì không thể nào chuyển hóa được nếu con người không "tự" chuyển hóa từ trong cái đầu. Nếu cái đầu của Galiléo không tự chuyển hóa thì vũ trụ không to gì hơn cái vòm giếng - cái vòm giếng của những thế lực kết tội ông. Nhưng cái đầu của con người luôn luôn muốn vươn đến trăng sao. Trăng sao của vũ trụ cũng như trăng sao của Sự Thật. Trăng sao của Galiléo cũng như trăng sao của Darwin. Ấy là chỉ mới nhắc đến hai quyển sách trong công trình xuất bản của anh Chu Hảo. Chẳng lẽ cái tội của anh Chu Hảo là cái tội đã từng được đem ra để xử hai nhà bác học ấy, cái tội mà bây giờ mang tên là "tự chuyển hóa"? Xuất bản những sách đã đánh dấu lịch sử những bước đi của tư tưởng thế giới là một cái tội? Chúng ta sống trong thời đại nào vậy?”
Cao Huy Thuần là một người Pháp gốc Việt, hiện là giáo sư về ngành chính trị học tại đại học PicardiePháp.
Tôi đã viết với khoa học công nghệ tri thức luôn là khách  quan nhưng về khoa học xã hội và văn học nghệ thuật thì lại không như thế. Thế giới còn lâu mới là bình đẳng, vẫn còn ở đâu đó chân lý thuộc về kẻ mạnh. Các nước lớn, mạnh vẫn muốn áp đặt khuôn mẫu của mình cho các nước nhỏ, yếu.
Pháp từng một trăm năm xâm lược Việt Nam, phải “bỏ của chạy lấy người” chỉ khi đại bại tại trận Điện Biên Phủ. Vì vậy việc Pháp phong cho ông Phan Huy Lê là “Viện sĩ” sử học thì cần phải xem thực chất Phan Huy Lê nghiên cứu lịch sử theo quan điểm của Pháp hay của Việt Nam? Việt Nam và Pháp đã bình thường hoá quan hệ từ lâu, nhưng về chính trị Pháp vẫn luôn cưu mang những kẻ chống phá thể chế Việt Nam như Bùi Tín, Vũ Thư Hiên, Dương Thu Hương, v.v… Vì vậy, Cao Huy Thuần là Giáo sư về chính trị tại Pháp liệu có đúng khi viết về vụ ông Chu Hảo bị đề nghị kỷ luật liên quan đến chính trị không?
Trước hết chúng ta cần phải biết Cao Huy Thuần từng nhận GIẢI VĂN HÓA PHAN CHÂU TRINH 2017 vì sự nghiệp Văn hóa - Giáo dục của Quỹ văn hóa Phan Châu Trinh mà trong đó có ông Chu Hảo làm phó chủ tịch Quỹ và ông Nguyên Ngọc là Chủ tịch Hội đồng Khoa học!
Một lần tôi đã nhận được thư của khối nhà báo thuộc Câu Lạc Bộ Kháng Chiến TPHCM cho rằng Quỹ Văn hóa Phan Châu Trinh đã sai trái khi tôn vinh Trương Vĩnh Ký, một tay sai của Pháp, trong “Ngôi Đền Tinh hoa Văn hóa Việt Nam”! Tác giả Bùi Kha, trên trang giaodiemonline, viết về Trương Vĩnh Ký:
“… trung tá hải quân Jean Bernard Jaureguiberry và 800 lính ở lại giữ thành Gia Định… Trước cảnh nước mất nhà tan, Trương Vĩnh Ký đã không tham gia phong trào đánh đuổi thực dân như bao nhiêu người khác. Trái lại ông còn viết thư cho viên trung tá thực dân nói trên, yêu cầu giúp đỡ để tiêu diệt quân dân Việt Nam mà họ Trương gọi đó là kẻ thù… như sau: "... tôi …  kính dâng lên Ngài lời cầu xin của chúng tôi... nỗi thống khổ mà chúng tôi hằng gánh chịu dưới bạo quyền của các quan lại triều đình gây ra... Tất cả chúng tôi chắc sẽ chịu chết nếu Ngài không kịp đánh đuổi kẻ thù [1] của chúng ta..." (Văn khố Hải quân Pháp, Paris: SUM Vincennes. TS Vũ Ngự Chiêu sưu tập)”.
Như vậy, Quỹ Văn hóa mang tên nhà chí sĩ yêu nước Phan Châu Trinh” đã chọn Trương Vĩnh Ký, một tay sai của Pháp, để tôn vinh trong “Ngôi Đền Tinh hoa Văn hóa Việt Nam” chung với các nhà chí sĩ yêu nước chống Pháp, từng bị Pháp bắt là Phan Châu Trinh và Phan Bội Châu, nghĩa là họ đã nhân danh cụ Phan lập ra một cái giải thưởng để rồi chống lại chính cụ.
Vậy Quỹ Phan Châu Trinh lại trao giải cho Cao Huy Thuần, một dân Việt mũi tẹt da vàng nhưng lại là giáo sư dạy chính trị theo quan điểm của Pháp thì có lại chống lại Phan Châu Trinh như tôn vinh Trương Vĩnh Ký không?
Chỉ biết chắc chắn rằng, Cao Huy Thuần viết về “vụ Chu Hảo” như trên là hoàn toàn sai trái.
 Cao Huy Thuần cần phải biết Chu Hảo có trong danh sách 72 kẻ mà tôi gọi là “LẬT PHÁP” (lật đổ Hiến Pháp) với cái “Kiến nghị” phê phán Dự thảo Hiến pháp của Quốc hội. Họ đã đề nghị thay thế dự thảo đó bằng Dự thảo Hiến pháp mới của họ mà tôi đã chỉ ra 3 điều sai trái như thế này:
1-Thứ nhất là phi lý và sẽ gây hậu quả nghiêm trọng khi các vị nhân danh “nhân quyền”, nhân danh “tự do dân chủ” đòi "quyền" mà không “theo quy định của pháp luật”, không ràng buộc với “nghĩa vụ”. Bởi như vậy “nói bậy”, “viết bậy”, “làm càn” cũng sẽ được tự do, tất dẫn đến một xã hội hỗn loạn!
2-  Thứ hai, thể chế mỗi nước đều gắn với lịch sử. Chính truyền thống văn hóa, lịch sử của mỗi dân tộc là nền tảng vững chắc của thể chế. Việc các vị xóa trắng lịch sử là phản đạo lý. Việc lấy một hình mẫu nào đó không phù hợp với thực tiễn VN là một sự ảo tưởng, là việc xây lâu đài trên cát.
3- Thứ 3, Việt Nam ta là xứ sở coi trọng tình nghĩa, coi trọng “uống nước nhớ nguồn”, “ăn quả nhớ kẻ trồng cây”, nên khi các vị viết: “Lời nói đầu không phải là chỗ để tuyên dương công trạng của bất kỳ tổ chức hay cá nhân nào”, các vị là những kẻ vô ơn.
Khi Pháp xây dựng Tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ, cho là một "chiếc chìa khoá" án ngữ miền Tây Bắc Việt Nam, kiểm soát liên thông với Thượng Lào làm bẫy nhử quân chủ lực Việt Minh tấn công để nghiền nát tại đó. Nghĩa là Pháp muốn vĩnh viễn chiếm VN. Cho đến ngày chúng ta giành lại được chủ quyền đất nước, biết bao anh hùng, chiến sĩ đã hy sinh để chúng ta có được cuộc sống thanh bình hôm nay. Những người soạn thảo và ký tên đồng tình với bản “Kiến nghị” viết: “Lời nói đầu không phải là chỗ để tuyên dương công trạng của bất kỳ tổ chức hay cá nhân nào” như trên phải chăng là những kẻ "ăn cháo đá bát", những kẻ vô ơn? 
Cũng cần nhắc lại về Chu Hảo cho Cao Huy Thuần biết, hồi các cuộc biểu tình chống TQ đã quá đà, có dấu hiệu lợi dụng việc chống TQ tiện thể chống luôn chế độ, lực lượng an ninh Thủ đô đã thi hành chức trách giải tán các cuộc biểu tình đó, ông Chu Hảo đã: “cực lực phản đối” cho công an ta là “phản động”, là “thù địch”. Tôi đã viết: “Ông này hồi chiến tranh khi hầu hết thanh niên lên đường chiến đấu thì đều được du học dài dài. Không hiểu vì học cao quá, hay vì sung sướng quá mà xa rời những bước đi lấm bùn và máu của dân tộc, của cha anh, nên không còn hiểu được những lẽ thường “thế nào là kẻ địch”!”.  
Với Cao Huy Thuần còn hơn cả Chu Hảo, từng du học Pháp thời VNCH, bú con bò Pháp mà thành danh thành đạt, học chính trị Pháp, một nước từng 100 năm xâm chiếm VN, thì làm sao có quan điểm đúng về lịch sử, về chính trị VN? Nên vì vậy mà Cao Huy Thuần đã bênh vực Chu Hảo hoàn toàn là thiển cận, mang tính băng nhóm, bè phái. Chu Hảo hoàn toàn không phải phạm tội vì in sách để dân Việt biết đến “Trăng sao của Galiléo cũng như trăng sao của Darwin” như Cao Huy Thuần xuyên tạc mà Chu Hảo in cả một hệ thống sách với mưu đồ lật đổ thể chế, với nhân cách của một kẻ “ăn cháo đái bát”!
1-11-2018
ĐÔNG LA