TÂM TƯ SAU CUỘC GẶP CCB E 66
Sáng qua, khoảng 8 giờ tôi đến cổng Dinh Thống Nhất, phải đưa giấy mời mới được vào, một bạn đọc mặc quân phục nhận ra tôi, xin chụp ảnh.
Vào Dinh, qua sảnh, tôi vào hội trường phía tay phải, đã chật kín người, thấy mấy người thuộc nhóm Chống DBHB của Đại tá Nam ở hàng sau cùng. Tôi đến, thấy ghế bên BS Phạm Văn Tuấn còn trống, ngồi xuống, phía trước là Nhà Văn Nhất Phương. Đến dự, tôi mong gặp được anh Nguyễn Huy Hoàng, có trong nhóm anh Phạm Xuân Thệ bắt DVM, vì anh có liên hệ tâm giao và thường like bài trên fb của tôi. Còn anh Thệ quá nổi tiếng, gặp thêm tôi thì cũng chẳng để làm gì, với tôi thì chỉ thích gặp người có tình cảm với mình; từng dự các cuộc tụ họp có cả TBT, Chủ tịch nước, tôi cũng thấy chẳng cần phải gặp họ. Rất may, tôi gặp được anh Chiến Hoàng, ccb E66, người cũng hay đọc fb của tôi, tôi bảo muốn gặp anh Hoàng. Anh Chiến đi, lát sau anh dẫn anh Hoàng đến, chúng tôi mừng rỡ ôm nhau, chụp ảnh.
***
Không khí hội trường rất náo nhiệt, sân khấu toàn hát những bài hát thời chiến. Trên cả nước nơi nơi cũng đang tấp nập chuẩn bị cho Ngày Lễ chào mừng Ngày 30-4, lan tận vào cả nhà tôi. Cô cháu ngoại đi học lớp 3 mặc áo cờ đỏ sao vàng, quần sooc rằn ri bộ đội đặc công.
Sự náo nhiệt giống như sức sống của một cơ thể khoẻ mạnh, vậy mà vẫn cứ lo âu. Trong thượng tầng kiến trúc xã hội VN hiện đã có tình trạng giống như những gen trong lĩnh vực lịch sử, văn chương, văn hoá nghệ thuật, giáo dục đã bị đột biến, liên quan đến ý thức hệ, chính trị, tư tưởng. Nếu không ngăn chặn thì chúng hoàn toàn có thể trở thành những khối u nguy hiểm cho sự tồn vong của chế độ.
Nhiều sai trái vẫn được phát tán trong truyền thông. Trong hội trường thuộc Dinh Thống Nhất, E66 tưng bừng kỷ niệm như thế nhưng trên VTV vẫn chiếu Vũ Đăng Toàn nói chính mình mới là người bắt được Dương Văn Minh, rồi Phạm Xuân Thệ đến sau, mới “Báo cáo Tổng thống”!
Trần Đăng Khoa từng viết Phạm Xuân Thệ như Lý Thông cướp công Thạch Sanh Bùi Tùng, đã tiếp tục cùng Phạm Việt Tùng làm phim cho rằng từ việc bắt DVM, quyết định sang đài phát thanh, soạn văn bản là công thuộc ông Bùi Tùng hết. Hữu Mão từng đăng bài trên THỜI BÁO VĂN HỌC NGHỆ THUẬT, với những bình luận: Nguyễn Xuân: “Nhân chứng, vật chứng như vậy mà Lý Thệ vẫn cố mà tranh công là sao vậy?!!!”; Đoàn Kim Học: “Lịch sử luôn phải được tôn trọng. Lý "Thệ" phải được xử ngay”; Trần Đình An: “… Bùi Văn Tùng đã … phát hiện ra sự sai sót nghiêm trọng khi Thệ ghi Dương Văn Minh là Tổng thống Việt Nam Cộng Hòa… Ông Tùng dùng chữ để Dương Văn Minh là Tổng thống Chính quyền Sài Gòn là quá chuẩn… nếu Văn bản đó được Dương Văn Minh đọc thì chắc chắn Thệ không tránh khỏi là tội nhân của Lịch sử, vì biến cuộc Chiến tranh Giải phóng của quân dân cả hai miền Nam, Bắc thành cuộc chiến tranh xâm lược…”.
***
Xin bàn riêng chút về VNCH. VNCH là một cái tên gọi một chính quyền mà Mỹ đã “nặn” ra ở Miền Nam VN mà phía ta cho rằng là “tay sai”, “bù nhìn”, “ngụy”, nhưng tên của nó vẫn là VNCH. Cũng như Nguyễn Văn A đi ăn cướp, bị bắt, người ta gọi là “thằng ăn cắp”, nhưng tên nó cũng vẫn là Nguyễn Văn A. Không có ai tên là “ăn cắp” cả. Cũng như vậy, không có chính quyền nào tên là “Ngụy”, tên là “Tay sai” cả, mà những cái tên này chỉ là tính chất, là bản chất mà phía ta chỉ ra của chính quyền VNCH. Vì vậy, nói, viết “Chính quyền VNCH” là đúng, chỉ nói, viết “Chính quyền VNCH là chính nghĩa” thì mới là sai. Vì vậy, Trần Đình An do dốt ngôn ngữ văn học, đã thật bậy bạ khi cho Phạm Xuân Thệ là “sai sót nghiêm trọng”, là “tội nhân của Lịch sử” vì viết DVM là “Tổng thống VNCH”.
Thật tiếc, bạn fb của tôi có mấy người rất tốt, rất quyết liệt chống lật sử, nhưng trình độ về ngôn ngữ cũng hạn chế, nên cứ thấy chỗ nào nói, viết VNCH là cũng phê phán. Nếu vậy, văn bản Hiệp định Pari 1973, phần ký kết cũng có viết rõ “Thay mặt Chính phủ VNCH” cũng là lật sử sao, phải ghi là “Chính phủ Ngụy” mới là đúng sao?”
***
Về những tranh cãi về ngày 30-4-1975, Bác sĩ trẻ Dat Nguyen nhắn tin fb: “Cháu chào chú… Ông Tùng chắc có ông Phúc bảo kê. 30/4 chú không đánh cái đám lật sử làm loạn nữa ạ. Quân Ủy tw ra kết luận mà chúng vẫn làm loạn”. Đông La: “Chửi mãi cũng mỏi mồm”. Bạn Minh Tâm Lê, Kỹ sư Điện - điện tử Đại học Bách Khoa, nhắn tin: “Thấy ông Vũ Đăng Toàn nói không đúng sự thật trên sóng VTV vừa nãy, mong anh đấu tranh đến cùng”. Đông La: “Nhiều sai trái quá o viết hết được”. Bạn Trịnh Tuấn Kiệt nhắn tin: “Có "tiến sĩ" viết thế này bác ạ” về chuyện Hien Cao Dac viết sai hoàn toàn về 30-4-1975.
Dưới bài SỰ THẬT LỊCH SỬ QUA CÁC CUỘC TRANH CÃI VỀ NGÀY 30-41975, rất nhiều người đồng tình với tôi, trong đó có những người có trình độ và từng trải, như Bác sĩ Thang Canh Co Bay viết: “Rất hay và rất chuẩn xác! Nhà văn lẽ ra đưa sớm đầu tháng 4 thì tuyệt vời”; Đại tá Nguyen Huu An: “Thời gian càng lùi xa các nhân chứng trực tiếp nhất cứ khuất dần nên vừa qua có nhiều vị được truyền thông phỏng vấn thì bốc phét, bịa đặt một cách trắng trợn làm sai lệch sự thật lịch sử nhiều quá. Trên truyền thông năm nay chủ yếu nhắc nhiều đến kip xe 390 và ông Bùi Tùng chứ không thấy nhắc gì đến e66/f304 và các CCB e66 và anh Thệ hay kíp xe 843 và nhiều nhân chứng quan trọng khác… không đúng như kết luận của TV QUTU”; v.v…
Dù vậy, tôi rất ngạc nhiên khi anh Phùng Huy Thịnh, một Đại tá Nhà báo, từng liên hệ tỏ ra rất quý mến tôi, nhiều lần thích và nể trọng tri thức của tôi, mong có dịp chúng tôi gặp nhau, lần này anh lại viết: “Tôi, phóng viên báo Chiến sĩ Giải phóng Quân đoàn 2 Khẳng định: riêng vấn đề này, ông không tường tận rồi, Hùng ạ!”. Tôi trả lời: “Phùng Huy Thịnh, ông viết cụ thể ra đi, gởi cho tôi biết, tôi sẽ có ý kiến”.
Phạm Dan bình luận: “… các sự kiện đã tạm "yên ổn" theo quyết định bằng văn bản chính thức của Quân uỷ TW, nhưng tâm tư, lòng người của một bộ phận CCB đánh Mỹ chưa thoải mái thật sự. Do vậy không nên khơi lại sự kiện, hãy để cho nó "yên ổn" mãi mãi…”. Đông La: “Phạm Dan, cái chính là bọn lưu manh, xuyên tạc lại không để yên, chúng nó tuyên truyền trên các báo, làm phim chiếu trên các đài truyền hình, thực ra đã vi phạm luật hình sự, cần phải điều tra, xét xử thì mới không có chuyện nói láo”. Phạm Dan: “ Nguyễn Văn Hùng, Mình cung bức xúc như bạn, nhưng hãy khép lại thôi. Miệng đời thế gian không bao giờ ngăn cấm được … mình quý mến bạn, ủng hộ bạn, song việc này nên khép lại thôi”.
***
Trong thực tế có chuyện đúng là “hai năm rõ mười” cần phải khép lại. Như cuốn “Nỗi buồn chiến tranh”, tự Bảo Ninh nói mình viết sai sự thật: bộ đội hiếp dâm; hành lạc tập thể; bài bạc, hút xách; trốn chạy; tàn sát tù binh; “…chém giết cuồng dại, méo xệch tâm hồn và nhân dạng. Thói hiếu sát. Máu hung tàn. Tâm lý thú rừng…”. Khi trao giải thưởng cho nó, bị dư luận phản ứng dữ dội, Lãnh đạo HNV VN đã phải viết kiểm điểm, Vũ Tú Nam, Nguyễn Quang Sáng, Nguyễn Khải phải nhận lỗi, chỉ ra cụ thể những cái sai, vậy mà Nguyễn Quang Thiều vẫn cho là “chạm vào mẫu số chung nhân loại”; và đến nay, Trần Đình Sử và Trần Đăng Suyền là hai GS Văn học vẫn khen hết lời NBCT thì tôi không thể kìm nổi sự căm giận và khinh bỉ trình độ của họ, nên đã buộc phải gọi họ là “Bọn GS Văn mất dạy!”
Quả thực, những sai trái liên quan đến tư tưởng, tình cảm con người rất nguy hiểm. Trong khi những gì cao quý, tốt đẹp quý hiếm như nhân sâm, linh chi thì những sai trái của bọn lưu manh, ngu dốt lại nhiều và dễ sinh sôi như cỏ dại, như sâu bọ, như ruồi nhặng, chúng dễ phát tán như covid-19 vậy. Vì vậy, cần phải tầm soát như tầm soát gen đột biến, cần phải phẫu thuật như phẫu thuật khối u, tức cần phải phanh phui ra , để nhận diện, để điều trị, chứ không phải như góp ý của anh Phạm Đan là “khép lại”.
Sau 30-4, tôi sẽ đăng lại loạt bài về chuyện này.
29-4-2025
ĐÔNG LA