ĐÔNG LA
CHUYỆN TÍN ĐỒ KÍNH CHÚA KHÔNG SỢ COVID-19
Từ khi có nạn dịch COVID-19 tôi không viết một chữ nào, không phải vì tôi không lo cho bản thân, gia đình và … nhân loại! Đơn giản là vì các nhà chức trách, các cơ quan truyền thông chính thống đã đưa thông tin và hướng dẫn phòng chống dịch rất đầy đủ. Tôi có viết thì cũng bằng thừa, còn để gây chú ý bằng cách nhai lại, ăn theo, thậm chí thổi phồng, xuyên tạc thì tôi không bao giờ là loại đó. Đặc biệt, thật tự hào khi thấy nước ta đã ứng chiến với nạn dịch rất tốt, đúng là với tinh thần của cuộc “chiến tranh nhân dân” khi xưa, với cách làm tỉ mỉ, chu đáo của một dân tộc “chân lấm tay bùn”, nên chúng ta đã có thành quả mà không một nước luôn cho mình “văn minh, tự do, dân chủ” nào có thể đạt được. Ngược lại chúng ta thấy họ đúng là lúng túng “như gà mắc tóc”!
Chỉ có một chuyện khiến tôi rất bất bình, khi đọc bài báo mà tựa đề là một câu hỏi, Vì sao bệnh nhân số 100 vẫn đi lễ hơn 60 lần sau khi về từ một trung tâm dịch? Và bài thứ hai với thông tin “8.000 người đổ về hành lễ bất chấp dịch bệnh”. Theo Reuters, hơn 8.000 người đã tập trung tại một nhà thờ hôm 18/3 để thực hiện thánh lễ, bất chấp khuyến cáo của nhà chức trách trong bối cảnh dịch Covid-19 đang lan rộng.
Một trong số những người tổ chức sự kiện giải thích cái điều mà bất cứ ai có lương tri cũng không chấp nhận:
"Chúng ta đều là con người, ai cũng sợ hãi trước dịch bệnh và cái chết. Nhưng có điều lớn lao hơn cả thể xác, đó là tâm hồn. Chúng tôi tôn kính Chúa trời (hơn là sợ hãi dịch bệnh)".
Đây đích thị là sự mê tín, bởi Chúa là đấng nhân từ, ai tôn kính Chúa cũng phải biết sợ dịch bệnh, không phải vì hèn nhát mà vì biết bảo vệ mình và không đổ bệnh cho người. Tôn kính Chúa mà làm cho những người khác mắc bệnh mà chết thì có Chúa nào tha cho tội ác đó?
23-3-2020
ĐÔNG LA