Thứ Ba, 26 tháng 3, 2019

VỀ CHUYỆN TRƯƠNG DUY NHẤT LẠI BỊ “TÓM”


ĐÔNG LA
VỀ CHUYỆN TRƯƠNG DUY NHẤT LẠI BỊ “TÓM”

Có những lúc chuyện viết lách của Nhà Văn Đông La cấp bách như công việc cứu hoả. Như thời 72 ông đại quan chức và trí thức đòi thay đổi Hiến pháp tức muốn “lật đổ chế độ bằng chữ nghĩa”, tôi đã viết trên blog mấy bài vậy mà một bạn bogger (đến giờ tôi vẫn không biết là tuyên giáo hay công an) vẫn cứ năn nỉ tôi: “Xin bác cho ý kiến tiếp”, tôi trả lời: “Tết đến nơi rồi, ý kiến ý kèo cái gì?”. Nói vậy nhưng tôi vẫn viết. Vụ thứ hai là vụ cô Vũ Thị Hoà, có vẻ còn nóng hơn vụ chùa Ba Vàng đang diễn ra trong những ngày hôm nay. Cũng từ bài viết của báo Lao Động nhưng không chỉ thế mà còn có cả ý kiến, công văn từ các tỉnh đội, QK7, Bộ Quốc phòng, VTV …  tố cáo cô lừa đảo trong việc tìm hài cốt liệt sĩ. Tôi đã viết rất nhiều giúp cô bình yên cho đến hôm nay. Bình thường, viết một lá thư cũng ngại, tại sao có những lúc tôi lại có thể viết được nhiều như thế? Cái đó chính là do có một động lực, động lực cứu đời, cứu người.  
         Còn hôm nay, đã cả tháng tôi không viết chữ nào, hết người này đến người kia, chủ yếu là “quân” cô Hoà, từ gián tiếp đến trực tiếp hỏi tôi “Tại sao tôi không viết khi chúng nó quá láo lếu và đểu cáng như thế?”. Như tôi đã trả lời là tôi bận sửa nhà, cứ chuyện nọ xọ chuyện kia, tính tôi lại tà tà, nên đã hơn tháng mà chưa xong. Và thứ hai quan trọng hơn là do ý cô Hoà, cô bảo: “Chị Thu Uyên nghỉ rồi, không nhắc lại chuyện cũ”. Tôi bảo: “Chỉ khi nào có văn bản chính thống và ý kiến của toà án kết luận Thu Uyên vu khống thì lời của cô ta mới vô giá trị, còn hôm nay, hàng ngày bọn xấu vẫn đang đăng lại lời của cô ta để làm hại cô đấy”.  Cô bảo: “Toàn bọn nặc danh và những người xấu, ý của họ không có giá trị, cây ngay không sợ chết đứng”. Tôi định “cãi” tiếp là cần phải phản bác tất cả các ý vu khống, im lặng có nghĩa là đồng ý, mà đám đông thì luôn có hiệu ứng bầy đàn, sẽ tạo ra dư luận khủng khiếp, còn tác động được đến cả công quyền, chính vì vậy mà đã có không ít án oan đã xảy ra… Tôi chưa nói ra thì cô đã khóc tu tu, Tuấn “Minh” ngồi bên tôi cứ đá đá chân tôi, sau đó tôi hỏi “Sao mày cứ đá chân tao?” Tuấn nói: “Em ngăn anh đừng “cãi” cô vì em thấy các “cụ” cứ ngọ ngoậy. Các “cụ” là ai thì chỉ “quân” ở Vườn Vải mới biết. Tôi buồn và cũng lo cho cô nhưng cô lại không nghe tôi nên tôi nói: “Qua tết, em hết hạn rồi, cô cho em về, em ở đây như người ăn bám ấy, ngại lắm”. Cô la toáng lên: “Anh, anh không phải là cộng sản, anh là đồ Phát Xít!” Vậy là tôi im luôn cho đến hôm nay!
         Nhưng rồi như mọi người thấy, bọn xấu quá ác và đểu cáng, “chị” Nguyễn Ngọc Hoài đã không nghe theo lời kêu gọi đối thoại “hoà ái” của Nhà báo Hoàng Anh Sướng, hàng ngày cô ta và bọn tay chân vẫn điên cuồng xuyên tạc và vu khống mọi chuyện liên quan đến cô Hoà. Chính cô Hoà đã phải lên tiếng không chỉ một lần. Vì vậy, khi việc nhà tôi xong tôi sẽ cho chúng biết tay. Còn hôm nay tôi lại quan tâm đến nhân vật khác mà từng làm tôi bận tâm không ít. Đó là tin “Đang điều tra vụ ông Trương Duy Nhất liên quan đến Vũ 'nhôm'”. Cụ thể, trên VietNam.net viết: “Chánh Văn phòng Cơ quan CSĐT Bộ Công an cho biết, ông Trương Duy Nhất khi làm Trưởng đại diện báo Đại đoàn kết tại Đà Nẵng đã lợi dụng giấy tờ của báo để mua nhà đất không qua đấu giá”.
Vì vậy hôm nay tôi xin đăng lại bài này.
26-3-2019
ĐÔNG LA

NGỌC CHÊNH, TRỌNG TẠO, XUÂN NGUYÊN,…
CÓ TẬT GIẬT MÌNH

Mới đây Dái lệch (Huỳnh Ngọc Chênh) có bài: cung-nhau-ta-di-nhap-kho. Khi công an bắt hai chủ blog viết bậy là Nhất Lác (Trương Duy Nhất) và Viết Bừa (Phạm Viết Đào) đã khiến cho Chênh và không ít kẻ cùng một giuộc: có tật giật mình!
Chênh viết:
Dạo rày tự dưng bọn thế lực thù địch liên tục tung tin sắp tới sẽ cho người nầy nhập kho làm như chế độ ta được dựng lên là để chuyên đi bắt dân không bằng theo nhà văn đáng kính Nguyễn Trọng Tạo, từ Bắc Kinh gởi về danh sách đến 20 người. Nghe cái danh sách nầy, Nguyễn Trọng Tạo phải thốt lên: Bắt hết nhân dân thì sống với ai?
Khi cho một dúm những kẻ viết bậy, nói bậy, quấy rối, làm càn là “nhân dân” như cách gọi của ông Tạo là cách nhìn lộn ngược, làm cho trắng đen lẫn lộn, thiện ác bất minh. Thực chất là hành động gieo mầm bất ổn theo hình mẫu của những nước đang loạn hiện nay, xúc phạm nghiêm trọng đến an ninh và cuộc sống bình yên của mọi người. Trường hợp Cù Huy Hà Vũ bị bắt vì nhiều tội trong đó có ý muốn xóa trắng lịch sử bởi một loạt tư tưởng sai trái như đã đề nghị bỏ lễ 30-4, cho ĐCSVN treo cờ trong quốc lễ là phạm pháp; bôi đen lịch sử khi cho ta đã xâm lược Căm-pu-chia; ngông cuồng khi kêu gọi liên minh với Mỹ đánh Trung Quốc; v.v… Vậy mà ông Tạo đã đồng tình với ông Bằng Việt cho việc công an bắt Cù Huy Hà Vũ là ngu xuẩn; khen ông Nguyễn Khoa Điềm làm thơ tặng Vũ cho “xiềng xích” cầm tù Vũ hôm nay cũng như xiềng xích của Thực dân Pháp năm nào cầm tù cả dân tộc ta…
Dg, một bogger, viết:  “Đọc những suy nghĩ được public của ông nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo về việc đột quỵ của ông chủ tịch TP Cần Thơ mình cứ thấy gờn gợn… Mình không nghĩ, sự bất mãn chế độ, “ghen quan ghét chức” của ông Tạo lại có thể biến tướng một cách kinh dị, nhập nhằng như thế. Nói thật, mình thầm cầu mong cho phần đời còn lại của ông Tạo (ông sinh năm 1947?) sẽ không gặp phải những ca tai biến, đột quỵ chí mạng như thế, sau những chầu nhậu tới bến với đám bạn “lều văn, chòi thơ” của ông…”
Cuối bài viết, Chênh có nhắc đến một nhân vật rất đặc biệt là Phạm Xuân Nguyên:
Hôm qua nghe Nguyễn Trọng Tạo nói về danh sách lên đến 20 người, thì bao nhiêu chút sợ hãi còn vương vất lại trong chúng tôi đều bay đi sạch. Nhà phê bình văn học Phạm Xuân Nguyên, chủ tịch Hội Văn học Nghệ thuật Hà Nội, từ Hà Nội bay vào với tâm trạng phơi phới rủ chúng tôi đi nhậu. Nghe nói anh cũng có tên trong danh sách nầy”.

***
Đến khi Trương Duy Nhất được “xổng” tù, Chênh “Dái lệch” lại viết tiếp bài “Trương Duy Nhất: Chính nghĩa đứng về phía chúng ta”. Trong đó ý chính là đoạn này:
“ "Anh chiến đấu trên nguyên tắc như thế nào?" tôi hỏi, Trương Duy Nhất nói: "Xuyên suốt trong hai năm, tôi phải chiến đấu để cho họ thấy rằng tôi không có tội mà tội phạm chính là những kẻ đã ra lệnh bắt tôi, đã giam tôi và đã xử tôi. Ngay cái hình ảnh báo Tuổi Trẻ đăng khi tôi bị đưa ra sân bay thì tôi cũng đã gởi đến mọi người một thông điệp: Tôi không có tội."
Anh chỉ tấm hình lộng kiếng treo trên tường phòng khách và nói: Tôi đã qua được cuộc chiến khốc liệt đó vì tôi biết chính nghĩa đứng về phía chúng ta”.
***
Giờ ta thử xem lại cái “chính nghĩa” của “Nhất lác” xem nó tròn méo thế nào?
Còn nhớ khi Trương Duy Nhất bị bắt, một bạn có nickname Đỏ viết: “Aha, Nhất bị tóm rồi!  Xin lỗi, Đỏ không thể hoãn lại sự sung sướng được. Giá list tù có thêm tên Ba Sàm, Huỳnh Ngọc Chênh, Xuân Diện, ắt đất nước trọn niềm vui hơn… Trong lúc chờ đợi quý cấp xem xét, Đỏ hẵng cứ vui với niềm vui rất chủ quan, rất hồn nhiên của mình trước đã”. Tôi cũng viết: “Dù biết theo “chủ nghĩa đạo đức” không nên vui mừng trước nỗi bất hạnh của người khác, nhưng quả thật tôi không thể “giấu lòng mình” được. Làm sao mà không “nhẹ cả người” khi có việc đó trước cái tình trạng nước ta, mượn ý của cụ Trần Hưng Đạo diễn tả cho thêm phần ấn tượng: Chúng ta sinh ra vào thời loạn chữ, lớn lên gặp cảnh trắng đen lẫn lộn, thiện ác bất minh, đọc rắn rết rân trủ ngang dọc trên mạng, uốn tấc lưỡi cú diều, lấy con mắt nhìn qua lỗ đồng xu mà bôi đen, lộn ngược lịch sử!”.
Còn Nhất từng khẳng định Công an không thể bắt anh ta. Vì anh ta công khai tên tuổi, nói thật. Vì người ta không thể bắt một người vì nêu chính kiến cá nhân, dẫu những ý kiến đó là chỉ trích và có thể làm người khác tức giận!
Có điều Nhất không hiểu rằng Hiến pháp quy định người dân có quyền tự do ngôn luận nhưng phải nói đúng và không có động cơ xấu. Nhưng Nhất lại sai và cố tình sai. Người ta có thể châm chước một vài lần, do dốt, do vô tình; đằng này Nhất lại sai có hệ thống còn gây ra hậu quả nghiêm trọng. Đó là việc tác động làm mất ổn định chính trị tư tưởng, gây ra nguy cơ cho an ninh quốc gia.
Nhất đã từng đăng bài Từ Marx đến Văn Giang  của ông Phạm Ngọc Cương ở Canada. Bài này ông Cương đã cho Mác là “phản động”. Ai cũng biết nước ta xây dựng thể chế, điều hành mọi mặt kinh tế, xã hội dựa trên cơ sở lý luận của Chủ nghĩa Mác. Vậy việc Nhất đăng một bài vừa dốt vừa phản động thì là hành vi phản động chứ không thể là sai lầm vặt được! Còn không biết mình sai thì chỉ là một kẻ ngu mà thôi!
Nhất cũng từng viết bài “Tổng Bí thư và Thủ tướng nên ra đi”.
Tôi đã viết một thằng nhóc con, kiến thức đong chưa đầy vỏ hến, với những chuyện đại sự quốc gia mà dám phét lác thì thật là điếc không sợ súng! Nước ta nói chung còn nhiều sai sót, tệ nạn nhưng tổng thể vẫn đang tăng trưởng. Việc Nhất kêu gọi nguyên thủ quốc gia từ chức là ý kiến ngông ngạo nhằm kích động dư luận, là hành động làm mất ổn định chính trị, gây nguy cơ cho an ninh quốc gia! Khi phê phán những yếu kém của nước ta thì cũng cần phải biết so sánh, trên thế giới sau “cách mạng dân chủ”, nhiều nước lại có bom rơi, đạn nổ. Nhiều nước phương Tây từng sung sướng đang oằn mình gánh nợ công. Các tiệm thuốc Hy Lạp không bán thuốc mà bán giày dép. Còn nước Mỹ, theo VietNamNet: “Cục Thống kê dân số Mỹ đưa ra vào hôm thứ Tư (14/11/2012). Theo đó, … số lượng dân nghèo của Mỹ đã vọt lên mức 49,7 triệu người”. Một trong những hậu quả nặng nề của chính sách ngoại giao Mỹ là số binh sĩ tự sát tăng cao kỷ lục. Năm 2012, số binh sĩ Mỹ tự sát là 349 người; từ tháng 1 đến tháng 4 năm 2013, cứ trung bình 17 tiếng lại có 1 lính Mỹ tự tử mà phần lớn là từng tham chiến ở Iraq và Afghanistan do đã bị trầm cảm. Nói vậy không phải là theo cách nhìn chia phe của thời chiến tranh lạnh ta tốt, địch xấu, mà tôi chỉ muốn nói với mọi người rằng cần phải nhìn nhận mọi việc một cách toàn diện và khách quan. Không nên có cái nhìn “lác” như những người như Nhất, thường khoét sâu những tệ nạn của nước ta để quấy rối. Molang  đã vẽ “chân rung” Nhất rất chính xác như sau:
cái khoản khai thác chức năng tạo dư luận xã hội theo chiều hướng đối nghịch với chính quyền của Nhất thì lại quá thành thạo. Trên “Góc nhìn khác” của Nhất đầy rẫy những thứ hỗn láo như kiểu chê ông Chủ tịch nước là hèn hạ. Phán quyết ông Tổng Bí thư và Thủ tướng nên ra đi. Dạy bảo ông Trưởng ban Nội chính Trung ương nên về hưu. Chấm điểm Thủ tướng. Định hướng dư luận bỏ phiếu tính nhiệm những nhân vật chóp bu bằng sự tín nhiệm của đám thâm thù chế độ.  Tung hô những kẻ như Uyên, Kha là anh hùng…”.
***
Một trong những phẩm chất quan trọng nhất của nhà báo là trung thực nhưng không ít lần Nhất có cái nhìn xuyên tạc, đểu cáng. Khi có một hình ảnh một thầy giáo cúi xuống tỏ thái độ quan tâm đến một em học sinh vì em thấp do khuyết tật phải ngồi trên xe lăn, trong dịp bà Phó Chủ tịch nước đến thăm trường nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11. Nhưng Nhất lại nhìn “lác” ra thế này: “Trên bục, trước hàng nghìn học sinh, một thầy giáo cà vạt vét tông phẳng phiu chắp hai tay cúi gập mình trước bà Doan… Một hình ảnh hèn mạt về tư thế người thầy”. Hòa Bình đã phải cáu lên chửi Nhất là thằng “đốn mạt”!

Trong vụ Nick Vujicic, khi Nick kết thúc bài diễn thuyết, bà Phó Chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan đến bên Nick chúc mừng, tặng quà lưu niệm. Vậy mà “Nhất lác” viết thế này:    
Nick Vujicic đã không chỉ truyền dạy cho lớp trẻ nghị lực sống, mà còn dạy cho bà Phó Chủ tịch nước Việt bài học lớn quá xấu hổ và đầy mai mỉa về văn hóa ứng xử”. Bởi có chuyện buổi diễn thuyết tại Mỹ Đình (Hà Nội) bị mưa, Nick Vujicic không chịu cho người cầm dù che, chịu ướt hào hứng giao lưu, diễn thuyết trong mưa. Bà Phó Chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan bước lên khán đài trao tặng Nick Vujicic một tấm chân dung Bác Hồ, có hai người cầm dù che mưa. Nhất viết: “Tôi thấy xấu hổ cho bà Doan. Bà có biết người tàn tật phải là người được ta giúp đỡ che chở trước. Bà là người tay chân lành lặn sao lại phải có người che ô cho mình, trong khi đứng đấy suốt trời mưa, một người tàn tật như Nick lại ‘ dầm mưa’ để nói về sự chở che nhân ái của con người với nhau?
Về việc này Hiệu Minh cũng viết: "Bà Doan chưa được học về lễ ngoại giao tối thiểu. Nếu anh Nick không dùng ô thì bà cũng không nên nhờ người khác che ô".

Tôi đã tức giận trước bọn lưu manh chữ nghĩa này nên viết:
“Chúng mày phải biết bà Phó Chủ tịch nước là một yếu nhân, có tiêu chuẩn bảo vệ, dạng như Đức Giáo Hoàng, các nguyên thủ buộc phải đi bằng xe chống đạn, có vệ sĩ hộ tống, bảo vệ. Về con người, bà Doan là phụ nữ, mưa ướt quần áo sẽ rất khó coi trước đám đông; về tuổi, bà là một bà già, mưa lạnh rất độc, có thể làm người cao tuổi cảm lạnh, thậm chí có thể chết bất đắc kỳ tử vì đột quỵ hoặc nhồi máu cơ tim nếu bị huyết áp cao! Còn Níck là người khiếm khuyết chứ không phải tật nguyền, anh chàng còn trẻ và rất khỏe. Anh chàng đang diễn thuyết cũng như đang diễn, đang chơi bóng vậy, mưa ướt không sao cả, chỉ làm tăng ấn tượng tốt cho anh chàng mà thôi, nên Nick đã không cần che dù! Nên viết như trên thì thật là một lũ mất dạy, bố láo, lưu manh, ngu xuẩn; sâu bọ rắn rết mà đòi nói chuyện đạo lý, văn hóa!”
Cái “đạo đức” bất nhân của “Nhất lác” là thế! Một kẻ bất nhân thì lấy đâu cái hành động chính nghĩa, có chăng chỉ có “chính nghĩa” theo cái nhìn của bọn “ngưu tầm ngưu mã tầm mã” lệch lạc như Chênh “Dái lệch” mà thôi!  
3-9-2015

ĐÔNG LA